Chùa Đồ Sơn “涂山寺” nằm ở khu Chân Vũ Sơn “真武山”, đường Sùng Văn - Nam Sơn “崇文路-南山街道”, Quận Nam An “南岸区”, thành phố Trùng Khánh “重庆市”. Trước đó, chùa có tên là Tôn Vũ “尊武寺”, vì có Tổ sư Tôn Vũ đã từng ở đây. Tới thời Minh Thanh mới đổi qua tên Đồ Sơn. Đặc biệt hơn, ngôi chùa này là sự kết hợp hài hòa, hòa quyện giữa Phật giáo và Đạo giáo. Vì trong chánh điện có thờ Đức Phật Thích Ca Mâu Ni và Tổ sư Tôn Vũ.
Đây được xem là một ngôi chùa cổ nhất của thành phố Trùng Khánh – Có thể có từ thời Tây Hán? Chùa có lịch sử lâu đời và không có minh chứng xác đáng niên đại nên đến giờ vẫn là câu hỏi lớn đối với những nhà nghiên cứu hiện đại.
Nhà thơ Bạch
Cư Dị - 白居易(BáiJūYì
: 772-846)đời Đường đã từng
đến đây và có một bài thơ rất nổi tiếng “Một mình dạo chơi ở chùa Đồ Sơn - Đồ
Sơn tự độc du”
《涂山寺独游》cùng với nhiều bài
thơ cổ xưa rất nổi tiếng viết về chùa này.
野徑行無伴 - 野径行无伴,
僧房宿有期 - 僧房宿有期。
涂山來往熟 - 涂山来往熟,
惟是馬蹄知 - 惟是马蹄知。
Dã kính hành vô bạn,
Tăng phòng túc hữu kỳ.
Đồ Sơn lai vãng thục,
Duy thị mã đề tri.
Dịch nghĩa
Đường quê đi không bạn,
Qua đêm ở phòng tăng phải xin hẹn trước.
Đi đi về về chùa Đồ Sơn đã quen thuộc,
Đúng ra là con ngựa đã quen chân.
Trên chùa nhìn xuống phía dưới là khung cảnh trung tâm của thành phố Trùng Khánh rực rỡ trong ngày nắng đẹp hoặc ẩn hiện trong sương mù dày đặc...
Ở một góc khác nhìn thấy một phần của trường ĐH Bưu chính Viễn thông Trùng Khánh - Nơi tôi đang theo học.
Mùa Xuân, trong khuôn viên chùa có nhiều gốc đào lâu năm cổ thụ vẫn bung hoa sắc thắm.
Điều đặc biệt, trong khuôn viên chùa cũng có nhiều gốc cây hoa đào màu xanh mà ít nơi, vùng khác có.
Một Đạo sĩ đang xem vận hạn của một phụ nữ.
Phơi nắng cho ấm khi đông về.
No Comment